Mẹ khép lại những giấc mơ ở những vùng đất khác. Mở cho mình một hướng đi mới. Về phía con.
Đôi khi, có người bảo với mẹ: “Cậu làm mẹ rồi mà vẫn tưng tửng/ đú đởn/ tung tẩy... như thế hả?”.
Câu hỏi ấy làm mẹ có chút chút... “phẫn nộ"! Là mẹ rồi, thì sao? Là chỉ được phép nghĩ về con và các vấn đề liên quan (nghĩa là bỉm, sữa, cháo ăn...)? Là phải ở nhà với con bất cứ khi nào có thể? Là bất cứ phát ngôn nào cũng là về con ư?
Mẹ nghĩ khác!
Từ khi phát hiện ra sự có mặt của con trong đoạn đời sắp tới của mình, rất tự nhiên, con đã trở thành điều quan trọng bậc nhất đối với mẹ.
Mẹ không dám ăn uống linh tinh. Mẹ tuân thủ nghiêm ngặt mọi lời khuyên và lưu ý của bác sĩ. Mẹ - cái đứa dù ốm liệt giường cũng nhất định không chịu uống thuốc, chưa một ngày nào quên viên sắt và các loại vitamin.
Mẹ khép lại những giấc mơ ở những vùng đất khác. Mở cho mình một hướng đi mới. Về phía con.
Mẹ thuộc lòng từng giai đoạn phát triển của con, từ khi trong bụng mẹ đến bây giờ, khi con chập chững bước đi. Hứng thú của mẹ, ngoài những cuốn sách văn học, giờ có một mảng mục mới tinh: về con! Dinh dưỡng cho con, những bệnh hay gặp ở trẻ nhỏ, cách nuôi dạy con, làm đồ chơi cho con.... Chúng cũng khiến mẹ vui vẻ và háo hức chẳng kém những cuốn sách yêu thích kia!
Mẹ thích mang con đến mọi nơi đẹp đẽ. Những khoảnh khắc đẹp trong ngày, những nơi yên ả trong cái Hà Nội bé tí teo này, mẹ đã đưa con đến. Và chắc chắn, mẹ sẽ đưa con tới nhiều nhiều nữa những nơi huy hoàng. Dạy con cách tận hưởng cuộc sống một cách nguyên thủy nhất!
Nhưng chắc chắn, con không là mối quan tâm duy nhất của mẹ!
Người phụ nữ của mấy chục năm chưa từng làm mẹ ấy, giờ vẫn sống ở trong mẹ.
Mẹ vẫn thích lòng vòng phố xá trước khi về nhà.
Mẹ vẫn thích buổi sáng tinh mơ nhàn tản cafe.
Mẹ vẫn không từ bỏ thói quen vùi mình vào những trang giấy thơm mùi mực.
Mẹ không muốn gác lại những bộ phim đáng xem.
Vẫn rú rít vì một vài chiếc váy đẹp.
Vẫn thoáng buồn vì chút tình con con.
Mẹ cần đôi chút không gian yên tĩnh, chỉ là mình.
Mẹ cần công việc để thấy mình không vô dụng!
Mẹ cũng hư lắm! Ước một đêm ngủ mê mệt không lấn cấn vì con.
Vẫn nhức nhối nhớ tới những con đường...
Và đâu đây nữa,
Vẫn ước mơ làm được những điều không bé nhỏ.
Mẹ tin rằng: con hiểu mẹ! Hiểu rằng cuộc sống này rộng lớn hơn mẹ và con. Và điều này nữa, khiến mẹ luôn ngẩng cao đầu, mọi cố gắng ấy của mẹ, hơn hết sẽ vì con.
Một tháng nữa thôi con gái của mẹ sẽ tròn một tuổi. Con sẽ bước dài và rộng hơn vào cuộc đời. Yên tâm nhé! Mẹ đang miệt mài cố gắng, "đàng hoàng hơn, to đẹp hơn" để cùng bước với con!